Home » Tàng Kinh Các » Kinh Bi Hoa – PHẨM CHUYỂN-PHÁP-LUÂN Thứ Nhất

Kinh Bi Hoa – PHẨM CHUYỂN-PHÁP-LUÂN Thứ Nhất

Mục Tàng Kinh Các

LONG-HOA PHẬT-NHỊ-HỘI
KINH BI-HOA
BAN ĐIỀU-HÀNH PHÁP-HỘI TRUNG-ƯƠNG HOA-KỲ TỔNG-VỤ HOẰNG-PHÁP

Triều Bắc-Lương Thiên-Trúc Tam-Tạng Pháp-Sư Đàm-Mô-Sấm – Hán dịch
Long-Hoa Phật-Nhị-Hội: T/V Hoằng-Pháp sưu-tập ấn-hành

PHẨM CHUYỂN-PHÁP-LUÂN
Thứ Nhất

Tôi nghe như thế nầy: Một thưở nọ, đức Phật ở tại thành Vương-Xá, trong hang núi Kỳ-Xà-Quật, cùng với Đại Tỳ-kheo- tăng sáu vạn hai nghìn người, đều là bậc A-La-Hán, các lậu đã hết, không còn phiền-não. Tất cả tự-tại, tâm được giải-thoát, huệ được giải-thoát. Ví như khéo điều-khiển ngựa khôn; việc làm đã xong, bỏ nơi gánh nặng, vừa được lợi mình, hết cột các cõi. Chánh trí giải-thoát , tâm được tự-tại, với tất cả tâm được qua bờ kia, chỉ trừ ngài A-Nan. Đại Bồ-Tát bốn trăm bốn mươi vạn người, ngài Di Lặc Bồ-Tát đứng làm thượng-thủ, thảy đều được Đà-La-Ni, Nhẫn- Nhục, Thiền-Định, sâu hiểu các pháp Không, Vô Định Tưởng. Đại sĩ như thế đều chẳng thối chuyển.

Khi ấy lại có Đại-Phạm Thiên-Vương cùng với vô-lượng trăm nghìn các Phạm-Thiên-Tử câu hội, Tha-Hóa Tự-Tại Thiên- Vương cùng với quyến-thuộc bốn trăm vạn người; Hóa-Lạc Thiên- Vương cũng cùng với quyến-thuộc ba trăm năm mươi vạn người, Đâu-Suất Thiên-Vương cũng cùng quyến-thuộc ba trăm vạn người; Dạ-Ma Thiên-Vương cũng cùng quyến-thuộc ba trăm năm mươi vạn người; Đao-Lợi Thiên-Vương là Thích-Đề Hoàn-Nhơn cùng với quyến-thuộc bốn trăm vạn người, Tỳ-Sa-Môn Thiên- Vương cũng cùng với quyến-thuộc quỷ thần mười vạn người; Tỳ- Lâu-Lạc Thiên-Vương cũng cùng với Câu-biện-trà quyến-thuộc một nghìn người; Tỳ-Lâu-Lạc-Xoa Thiên-Vương cũng cùng các Thiên-Long quyến-thuộc một nghìn người; Đề-Đầu-Lại-Tra Thiên-Vương cùng với Càn-thát-bà quyến-thuộc một nghìn người; Nan-Đà Long-Vương, Bà-Nan-Đà Long-Vương cũng đều cùng với một nghìn quyến-thuộc đến câu hội.

Chúng như thế thảy đều phát tâm vào nơi Đại-thừa, đã hành sáu độ Ba-La-Mật.

Bấy giờ đức Thế-Tôn đã được các quyến-thuộc vây quanh, vì các đại-chúng thuyết pháp vi-diệu, trừ bốn điên-đảo, sinh được thiện pháp, sáng được trí-huệ, rõ bốn Thánh-Đế, muốn khiến đời sau các Bồ-Tát được nhập Tam-muội, nhập Tam-muội rồi, vượt khỏi bậc Thinh-Văn và Bích-Chi-Phật. Đối với Vô-Thượng Chánh-Đẳng Chánh-Giác, không có thối chuyển.

Bấy giờ các ngài Di-Lặc Bồ-Tát, Vô-Si-Kiến Bồ-Tát, Thủy-Thiên Bồ-Tát, Sư-Tử-Ý Bồ-Tát, Nhật-Quang Bồ-Tát như thế thảy đều là thượng thủ Đại Bồ-Tát mười nghìn người, liền từ tòa đứng dậy, trịch áo vai hữu, gối hữu chấm đất, chấp tay hướng về phương đông nam, nhất tâm vui mừng, cung kính chiêm ngưỡng mà nói lời này: „Nam mô Liên-Hoa-Tôn Như-Lai Phật Thế-Tôn ! Hiếm có thay đức Thế-Tôn, thành Vô-Thượng Chánh-Đẳng Chánh-Giác chưa bao lâu mà năng thị hiện thần túc biến hóa vô-lượng, khiến vô-lượng vô biên trăm nghìn ức na-do-tha chúng-sinh được trồng căn lành, đối với Vô-Thượng Chánh-Đẳng Chánh-Giác chẳng thối chuyển.“

Bấy giờ trong hội có Đại Bồ-Tát tên là Bửu-Nhật Quang- Minh liền từ tòa đứng dậy, trịch áo vai hữu, gối hữu chấm đất, chấp tay hướng Phật mà bạch rằng: Các ngài Di-Lặc Bồ-Tát, Vô-Si-Kiến Bồ-Tát, Thủy-Thiên Bồ-Tát, Sư-Tử-Ý Bồ-Tát, Nhật-Quang Bồ-Tát, có mười nghìn người như thế, thảy đều là bậc thượng thủ Đại Bồ-Tát, vì duyên cớ nào, bỏ nơi nghe pháp, từ chỗ ngồi đứng dậy, trịch áo vai hữu, gối hữu chấm đất, chấp tay hướng về phương đông nam nhất tâm vui mừng mà nói lời này: „Nam mô Liên-Hoa-Tôn Như-Lai Phật Thế-Tôn ! Hiếm có thay, đức Thế-Tôn thành Vô-Thượng Chánh-Đẳng Chánh-Giác chưa được bao lâu mà hay thị hiện các thứ thần túc biến hóa vô- lượng, khiến vô-lượng vô biên trăm nghìn ức na-do-tha chúng-sinh trồng được căn lành.“

Bạch Thế-Tôn ! Ngài Liên-Hoa-Tôn Phật này cách đây xa gần? Đức Phật kia thành đạo đến nay đã bao lâu? Cõi nước ấy tên là gì? Lấy gì làm trang nghiêm? Đức Liên-Hoa Tôn Phật vì sao thị hiện các thứ biến hóa? Ở mười phương thế-giới có các đức Phật nào khác thị hiện các thứ biến hóa vô-lượng? Vì sao có Bồ-Tát được thấy còn riêng con chẳng thấy?

Bấy giờ, đức Phật bảo ngài Bửu Nhật Quang-Minh Bồ-Tát rằng: Hay thay! Hay thay! Thiện-nam-tử ! Lời ông vừa hỏi tức là trân bửu, tức là hiền thiện, tức là khéo biện, tức là khéo hỏi. Thiện-nam-tử, như ông năng hỏi Như-Lai các diệu nghĩa như thế là muốn được giáo hóa vô-lượng muôn ức na-do-tha chúng-sinh, khiến trồng căn lành, muốn được hiển bày thế-giới Liên-Hoa-Tôn các thứ trang nghiêm. Thiện-nam-tử ! Ta nay sẽ nói. Lắng nghe! Lắng nghe! Khéo nhớ nghĩ, khéo thu nhận.

Ngài Bửu-Nhật Quang-Minh Bồ-Tát một lòng vui mừng thọ giáo mà nghe.

Bấy giờ đức Thế-Tôn bảo ngài Bửu-Nhật Quang-Minh Bồ- Tát rằng:

Thiện-nam-tử ! Về phương đông nam cách đây một ức trăm nghìn cõi Phật, có thế-giới Phật tên là Liên-Hoa được trang- nghiêm bằng nhiều thứ: Rải các thứ danh hoa, hương thơm xông khắp nơi, cây báu trang-nghiêm, nhiều loại núi báu, đất bằng lưu- ly. Vô-lượng Bồ-Tát đầy dẫy trong nước, thiện pháp diệu âm, khắp nơi được nghe. Đất kia mềm mại, ví như áo trời, khi đi hạ chân, lún xuống bốn tấc, nhấc chân lên thì bằng thẳng lại. Lại tự nhiên sinh các thứ hoa sen. Cây thất bảo nơi kia, cao bảy do-tuần; nhánh kia tự có các áo cà-sa nhà Trời treo trên. Thế-giới Phật kia thường nghe những âm thanh của các cõi Trời. Trong tiếng các loài chim cõi kia thường phát ra Ngũ Căn, Ngũ Lực, Giác Ý, và những tiếng diệu pháp. Lá của các cây chạm nhau thành tiếng, hơn tiếng ngũ nhạc của các Trời, Người. Mỗi gốc cây tiết ra nhựa hương, thơm hơn hương các cõi Trời; hương thơm ấy lan khắp nơi hơn nghìn do-tuần. Nơi giữa đôi cây treo chuỗi Anh-Lạc của cõi Trời. Có cung điện bảy báu cao năm trăm do-tuần, ngang rộng bằng nhau một trăm do-tuần. Chung quanh, lan can làm bằng thất bảo. Bốn bên lầu kia có ao sen lớn dài tám mươi do-tuần, rộng năm mươi do-tuần. Bốn phía ao có thềm cấp đẹp, thuần bằng bảy báu, giữa ao có hoa sen xanh, đỏ, trắng, vàng, hoa Bát-La, hoa Câu-Vật-Đầu, hoa Ba-Đầu-Ma, hoa Phân-Đà-Lợi. Mỗi hoa sen ngang rộng bằng nhau, đầy một do-tuần.

Đầu hôm có các Bồ-Tát sinh trong đài sen, ngồi kiết già, thọ vui giải thoát thiền duyệt. Quá nửa đêm, có gió bốn phương êm dịu thơm sạch, chạm thân Bồ-Tát; gió kia năng khiến đóa hoa nở đầy, thổi phấn hoa rải đầy mặt đất. Khi ấy Bồ-Tát từ Tam-muội dậy, lại thọ vui giải-thoát thiền duyệt, từ dưới đài hoa sen, bay lên lầu cao nơi tòa thất bảo, ngồi kiết già, lóng nghe diệu pháp.

Ngoài vườn lầu kia, chung quanh bốn phía, có cây Diêm- Phù-Đàn, núi vàng tía đậm, cao hai mươi do-tuần, ngang rộng bằng nhau, đầy ba do-tuần. Núi ấy có vô-lượng trăm nghìn ngọc báu, ngọc lưu-ly xanh, ngọc hỏa châu, lẫn lộn chói lòa.

Bấy giờ, đức Liên-Hoa-Tôn Phật hiện đại quang-minh và các bửu- minh hòa-hiệp, chiếu rõ thế-giới Phật kia. Ánh sáng cõi kia nhiệm- mầu đệ nhất, nên không nhật nguyệt, cũng không ngày đêm, chỉ do hoa xếp, chim đậu mà biết thời tiết. Trên núi báu kia, có đài lưu-ly xanh tuyệt đẹp, cao sáu mươi do-tuần, ngang rộng hai mươi do- tuần. Bốn phía đài ấy, lan can chung quanh, do bảy báu làm thành. Chính giữa đài nầy có giường thất bảo, giường nầy đều có các bậc Nhứt-Sinh Bồ-Tát, thọ nghe diệu pháp.

Thiện-nam-tử ! Thế-giới Phật kia có cội Bồ-đề tên là Nhân- đà-la, cao ba nghìn do-tuần, thân cây ngang rộng năm trăm do- tuần, nhánh lá ngang rộng một nghìn do-tuần . Dưới cội Bồ-đề có hoa sen lưu-ly làm cọng, cao năm trăm do-tuần. Mỗi hoa đều có một ức trăm nghìn lá bằng vàng, cao năm do-tuần, mã-não làm nhụy, thất bảo làm tua, cao mười do-tuần, ngang rộng bằng nhau đầy bảy do-tuần.

Bấy giờ, đức Liên-Hoa-Tôn Phật, ngồi trên đài hoa nầy, trong đêm qua, thành Vô-Thượng Chánh-Đẳng Chánh-Giác. Chung quanh tòa Bồ-đề kia, lại có các thứ hoa sen, các vị Bồ-Tát ngồi trên những tòa sen nầy, đều thấy các việc biến hóa của đức Liên-Hoa-Tôn Phật.

Bấy giờ, đức Thế-Tôn Thích-Ca-Mâu-Ni thuyết việc ấy rồi, ngài Bửu-Nhựt Quang-Minh Đại Bồ-Tát bạch Phật rằng: Bạch Thế-Tôn ! Đức Liên-Hoa-Tôn Phật lấy hình tướng gì thị hiện các biến hóa? Cúi xin Thế-Tôn dạy cho.

Đức Phật dạy ngài Bửu-Nhựt Quang-Minh rằng: Thiện-nam-tử ! Đức Liên-Hoa-Tôn Phật, trong đêm hôm qua thành Vô-Thượng Chánh-Đẳng Chánh-Giác. Qua đêm ấy rồi, đức Phật ấy thị hiện các thứ thần túc biến hóa. Thân Ngài biến hiện thấu đến Phạm-Thiên. Tướng nhục-kế trên đảnh phóng sáu mươi ức na-do-tha trăm nghìn ánh sáng, chiếu đến các thế-giới chư Phật thượng phương nhiều như vi-trần. Bấy giờ ở phương thượng, các Bồ-Tát chẳng thấy các vật nương bởi sắc duyên, nghĩa là không thấy núi Thiết-Vi lớn nhỏ và các núi khác, mà chỉ thấy hào- quang của các đức Phật biến khắp thế-giới, nơi có các Bồ-Tát được thọ ký hoặc được Đà-La-Ni Nhẫn-Nhục Tam-muội hoặc được thượng vị Nhứt-Sinh Bổ-Xứ. Các Bồ-Tát này thảy đều có hào- quang chiếu sáng, vì nhờ Phật quang nên đều được hiện rõ. Tất cả hội chúng thảy đều chấp tay, hướng về đức Liên-Hoa-Tôn Phật, chiêm ngưỡng tôn nhan.

Bấy giờ đại chúng chỉ thấy ba mươi hai tướng tốt, tám mươi vẻ đẹp, thứ lớp trang nghiêm. Thấy các tướng trang nghiêm nơi đức Liên-Hoa-Tôn Phật cùng những thứ trang nghiêm nơi thế giới kia rồi, thảy đều sinh tâm vui mừng.

Bấy giờ trong các thế-giới Phật nhiều như vi-trần, chư Đại Bồ-Tát thấy đức Liên-Hoa-Tôn Phật hiện quang minh biến hóa cùng các thế-giới kia rồi, liền từ bổn độ, tự dùng thần túc, đều cùng đi tới chỗ đức Phật kia, lễ bái nhiễu quanh, cung kính cúng dường, tôn trọng tán thán.

Thiện-nam-tử ! Bấy giờ đức Phật kia, thị hiện tướng lưỡi, che khắp cả bốn châu thiên hạ và tất cả chúng-sinh đang đi, đứng, ngồi. Hoặc có Bồ-Tát, nhập vào thiền định, từ thiền định dậy, ở giữa đại chúng, lễ bái nhiễu quanh, cung kính cúng dường, tôn trọng tán thán đức Liên-Hoa-Tôn Phật.

Thiện-nam-tử ! Đức Phật kia lúc ấy thị hiện tướng lưỡi rộng dài như vậy, và làm các biến hóa xong, liền thu nhiếp lại ngay.

Thiện-nam-tử ! Đức Liên-Hoa-Tôn Phật lại phóng hào- quang từ nơi lỗ chân lông trên thân; mỗi lỗ chân lông lại phát ra sáu mươi ức na-do-tha trăm nghìn hào-quang; hào-quang kia mầu nhiệm khắp đầy mười phương. Ở mỗi phương hào-quang kia đều qua vi-trần số cõi, đến được các thế-giới Phật. Trong thế-giới ấy, nơi nơi, chỗ chỗ, những Bồ-Tát được thọ ký rồi, đều đặng Tam- muội Nhẫn-Nhục Đà-La-Ni, hoặc đặng thượng vị Nhứt-Sinh Bổ- Xứ. Thấy được hào-quang rồi, mỗi mỗi tự rời bổn độ, dùng sức thần thông, đều cùng đi đến chỗ đức Phật kia, lễ bái nhiễu quanh, cung kính cúng dường, tôn trọng tán thán.

Thiện-nam-tử ! Bấy giờ, đức Phật kia, thị hiện các biến hóa kia xong, bèn thu nhiếp lại, rồi vì các Bồ-Tát cùng đại chúng mà giảng thuyết Chánh-pháp, quay bánh xe bất thối, khiến cho vô- lượng vô biên chúng-sinh được lợi ích lớn, được khoái lạc lớn. Vì thương xót thế-gian Trời Người, muốn tất cả được đầy đủ các pháp Đại-thừa Vô-thượng nên thị hiện như vậy.